A propos de ce blog


Nom du blog :
nhatlam
Description du blog :

Catégorie :
Blog Littérature
Date de création :
17.10.2010
Dernière mise à jour :
11.05.2019

RSS

Navigation

Accueil
Gérer mon blog
Créer un blog
Livre d'or nhatlam
Contactez-moi !
Faites passer mon Blog !

Articles les plus lus

· 05
· 06
· 01
· 07
· 13

· 04
· 03
· 02
· 08
· 15
· 17
· 16
· 14
· 12
· 10

Voir plus 

Statistiques 26 articles


Thèmes

article background blog center france gif image message news paris photo photos

Derniers commentaires
  RSS
Recherche
Recherchez aussi :


un article

Publié le 11/05/2019 à 15:10 par nhatlam Tags : article center

center;">un article



tonthatphusi

Publié le 23/10/2013 à 12:07 par nhatlam

tonthatphusi



**

Publié le 16/10/2012 à 13:32 par nhatlam

**

Publié le 08/10/2012 à 13:17 par nhatlam

SUY TƯ VỀ NHAN ĐỀ MỘT TẬP THƠ _ GS VŨ QUỐC THÚC

Publié le 06/10/2012 à 10:35 par nhatlam Tags : centerblog image blog 2010

 

 

 

 

SUY TƯ VỀ NHAN ĐỀ MỘT TẬP THƠ

*

 

Nhà thơ Tôn Thất Phú Sĩ có mỹ ý gửi cho tôi một tập thơ ông dự định xuất bản, yêu cầu tôi viết vài lời giới thiệu. Mỹ ý này khiến tôi thành thật cảm kích. Tôi không phải là một thi nhân, mặc dầu đôi khi cũng góp vui đôi ba vần cảm hứng. Tôi cũng không phải một người chuyên khảo về thơ.Trái lại, tôi chỉ là một chuyên viên học luật, một thành phần dễ bị chê bai là hay lý luận kiểu thầy cò, chẻ sợi tóc làm đôi, bới lông tìm vết. Tệ hơn nữa, tôi còn là một kinh tế gia, quen xử dụng những bản thống kê phi nhân, vô cảm. Bình luận thơ của một thi sĩ chính danh, đối với tôi, quả là một việc liều lĩnh.Tôi ngần ngại, chưa biết viết gì để khỏi phụ lòng bạn quý thì chính lúc đó nhà thơ Tôn Thất Phú Sĩ lại tặng tôi Tập Thơ BẾN ĐỢI ông đã xuất bản chung với bà chị là nữ sĩ Kim Thành, năm 2007. Ông cho tôi hay rằng tập thơ sắp ra sẽ mang tên BẾN ĐỢI 2, dĩ nhiên với sự đồng ý của nữ sĩ Kim Thành. Điều này chứng tỏ là nhan đề BẾN ĐỢI có một ý nghĩa rất quan trọng đối với hai nhà thơ. Ý nghĩa gi? Tôi vội vã gửi một điện thư cho bạn Phú Sĩ, thỉnh cầu ông giải tỏa những thắc mắc của tôi. Hơn một ngày sau - có lẽ vì cần hội ý với nữ sĩ Kim Thành ở Hoa Kỳ - nhà thơ Phú Sĩ đã cho tôi biết là trong BẾN ĐỢI luôn luôn có sự đợi chờ, tình yêu trong BẾN ĐỢI là tình yêu lý tương và chung thủy. Câu trả lời của nhà thơ Phú Sĩ khêu gợi sự hiếu kỳ của tôi về một số điểm: Ai yêu? Yêu ai? Thế nào là tình yêu lý tưởng? Chờ đợi ai? Hay chờ đợi một sự việc gì? Chờ đợi đến bao giờ mới làchung thủy? Bến đợi ở nơi đâu? Có thật hay chỉ là mộng tưởng? Để tìm giải đáp cho những câu hỏi tế nhị này, tôi quyết định đọc từng bài trong hai tập thơ nhận được gồm 38 bài thơ của Kim Thành ( trong Thi Tập Bến Đợi đã xuất bản ) và 76 bài thơ của Phú Sĩ ( thơ đã và chưa xuất bản ). Cuộc "điều nghiên" đã đem đến cho tôi một số khám phá thú vị.

Trước hết tôi đã gạt bỏ được một thành kiến sai lầm đối với loại thơ được gọi là thơ tự do. Từ lâu tôi vẫn tưởng rằng các thể thơ đều phải tuân thủ một số quy tắc bất khả xâm phạm về yếu vận, về cước vận, về âm thanh bằng trắc, về số từ trong mỗi câu v.v...Do đó mỗi khi thấy một bài thơ tự do, tôi thường chỉ lướt qua, không thiết tìm hiểu, chứ đừng nói chi tôi đọc đi đọc lại rồi ngâm nga khi cảm hứng! Nay đọc hơn trăm bài thơ của Kim Thành và Phú Sĩ, tôi mới thấy cái hay của thơ tự do khi tác giả dùng những lời giản dị, trong trẻo, những hình ảnh thông thường để diễn tả chân thành tâm trạng của mình với một âm điệu rất thơ. Đọc thơ của hai vị , tôi có cảm giác như chính tôi đang xúc động, đang mơ màng, đang suy tư. Nói khác, tôi cảm thông tức thì nỗi buồn, nỗi nhớ, niềm mong ước và cả tâm trạng bâng khuâng, vô định, thoát khỏi trần tục của hai vị. Phải chăng đó là ưu điểm của thơ tự do khi tác giả không để cho những quy tắc ước lệ hay những điển tích sách vở gò bó mình. Những câu thơ dài 7,8 chữ xen lẫn những câu chỉ có 2,3 chữ khiến tôi nghĩ tới nhịp tim đang hồi họp của một cựu thủy thủ đa cảm trên đường phiêu lãng cũng như sự thổn thức của người sương phụ khóc chồng...

Đời nghiêng nghiêng bóng hoàng hôn chợt tới
Như nhắc nhở
Một ngày không xa
Nước mắt em sẽ dài hơn hơi thở
Nỗi khổ sẽ vỡ bờ
Và trái đắng sẽ rớt thành thơ
Khi dốc mơ trần gian đành khép lại
Chị đi tìm anh cuối nẻo mịt mùng...
( Kim Thành, Nhớ Nghe Em )

Như vậy đó
Bờ bên này rất gần bờ bên kia
Mình vẫn xa ngàn dặm
Con sông chảy qua bao miền ước vọng
Hai bờ sông vẫn mãi mãi song song.....
( Tôn Thất Phú Sĩ , Một Thoáng Mong Manh )

Trở lại nhan đề Bến Đợi, ta thấy hai nhà thơ Kim Thành và Phú Sĩ đã xuất bản những bài thơ riêng của mình trong một tập thơ chung với một nhan đề chung. Điều đó chứng tỏ là hai vị dù xa nhau cả một đại dương nhưng gần nhau trong tâm trạng buồn - nhớ.
Đọc thơ của Kim Thành, ta thấy rõ là bà dành tất cả tình yêu cho người chồng mất sớm: yêu ai yêu cả một đời. Không những thế , bà còn ước nguyện gặp lại người bạn đời trong kiếp sau:

Vậy là anh ơi đời ta đôi ngả
Hẹn kiếp sau trả nốt nợ trăm năm
( Kim Thành, Bỗng Một Hôm )

Bà nhất định " Ta Chừ Vẫn Đợi " , dẫu rằng:
Phút tương phùng anh ơi mong manh quá
Nhìn bốn bề chỉ thấy một hư không
( Kim Thành, Ta Chừ Vẫn Đợi )

Đọc thơ của Phú Sĩ, tôi cố tìm hiểu xem ông có yêu ai thắm thiết như bà Kim Thành yêu chồng không? Tôi chỉ thấy hoặc là một bạn gái hồi còn thơ ấu, yêu mà không biết rằng yêu, hoặc là một thiếu nữ thường gặp vì nhà cô ta ở trên đường đi tới trường Đại Học Huế, hoặc là một người ông yêu âm thầm không dám nói ra, đến lúc tỏ tình thì lại phải xa cách ngay vì nhiệm vụ quân sự của mình. Kể thêm nữa là những mối tình không ngày mai, trên đường phiêu lãng của người thủy thủ tài hoa... Như vậy , khi ông bày tỏ nỗi nhớ nhung, tôi có cảm tưởng là cái nhớ của ông không gắn với hình ảnh rõ ràng của một giai nhân nào hết.

Thí dụ trong bài "Huế Trong Tôi", ông tâm sự:

 

Em ở đó nhà em từ thuở nhỏ
........................................................
Anh ở trọ bên này vườn lặng lẽ
Thường theo em hai buổi học đến trường
Trong bài "Biệt Ly", ông nói đến một người đẹp khác:
Vừa mới gặp em anh đã thương
Nhưng em hờ hững chẳng tơ vương
.........................................................

 

Rồi bỗng một ngày em hiểu anh
Tình ta vằng vặc ánh trăng rằm
Là ngày anh xuống con thuyền nhỏ
Nợ tang bồng theo cuộc chiến chinh...

Gần đây nhất là người đẹp ông gặp lại ở Paris rồi chia tay:

Người ơi người! đến chi rồi đi vội
Cho buồn thương vây kín cả trời Tây
Cho cô đơn ôm chặt tháng năm gầy
Con phố cũ... mai đây còn đâu nữa!

 ( Tôn Thất Phú Sĩ, Chia Tay Người )

Sự gắn bó đậm nét, như nhất, khi đọc thơ Phú Sĩ, có chăng, chỉ là biển cả:

Bóng chiều lãng đãng hoàng hôn
Thuyền im sóng lặn nhớ vùng biển xưa
( Tôn Thất Phú Sĩ, Phượng Tím )

Tàu đi xa nhẫn tâm không quay lại
Nhớ biển nhớ thuyền nước mắt rưng rưng
( Tôn Thất Phú Sĩ, Chuyến Tàu Cuối )

Qua nhiều biến động, khi bước vào mùa thu của cuộc đời, nhà thơ Tôn Thất Phú Sĩ cảm thấy quạnh hiu, để rồi mộng mơ và ngóng đợi...

Hồn ta hướng lạc phương mờ
Đêm đêm nghe nặng mộng hờ gối tay
( Tôn Thất Phú Sĩ, Trong Đôi Mắt Em )

Ước gì ta biến thành cơn gió
Thổi cả rừng mơ để được yêu
( Tôn Thất Phú Sĩ, Trở Mùa )

Ngóng đợi gi? Phải chăng là sự tao ngộ với một giai nhân hư ảo, như trong tập truyện Liêu Trai của Bồ Tùng Linh?

Chiếc bóng đó là trăng hay là gió
Là muôn sao lộng lẫy giữa trời cao
Là tình yêu ôm ấp tự thuở nào
Đến bây giờ vẫn vấn vương trong nắng
Và hôm nay ...
Và hôm nay bỗng dưng ta gặp lại
( Tôn Thất Phú Sĩ, Chiếc Bóng )

Ta ao ước đưa em vào phiêu lãng
Buồm giương cao gọi gió giục thuyền xa
Thổi mát dịu tình xanh màu nước biển
Cùng dìu nhau đến bờ bến an bình
........................................................

Giấc mơ qua ...trôi dài theo sóng biếc
Người không về ta tỉnh mộng Liêu Trai
( Tôn Thất Phú Sĩ, Tỉnh Mộng )

Tỉnh mộng. Nhà thơ nhận thấy mình đã nhớ và đợi ...bâng quơ! Cái tâm trạng nhớ nhung bâng quơ này đã được diễn tả rất tài tình trong hai câu thơ:

Trong tôi như có gì đang mất
Một thoáng mơ hồ không biết tên
( Tôn Thất Phú Sĩ, Giọt Mưa Ngà )

Tỉnh mộng. Một lần, bên bờ sông Seine, giữa mênh mông của đất trời và sóng nước, ông chợt nhận ra:

Anh chợt nhận ra
Em chỉ là cánh gió
Thổi vào hồn anh một thoáng mong manh!
( Tôn Thất Phú Sĩ, Một Thoáng Mong Manh )

************
Đến đây tôi đã tìm được giải đáp cho mấy điểm khiến tôi thắc mắc. Đặc biệt cuộc tìm hiểu này đã mang lại cho tôi một cơ hội thú vị để thưởng thức cái hay, cái đẹp của thơ tự do, một loại thơ từ lâu tôi không để ý vì thành kiến./.

Paris tháng 4 năm 2010
KHUÊ TRAI – VŨ QUỐC THÚC

 

*



**

Publié le 03/02/2012 à 17:44 par nhatlam

20

Publié le 09/01/2012 à 08:23 par nhatlam Tags : blog centerblog image 2010

 

 

**

 

 

MÙA YÊU THƯƠNG

*

Đây rồi mùa yêu thương
Em ơi!
Hãy đến với nhau bằng vòng tay yêu
Hãy nói với nhau bằng những lời thương
Hãy cho nhau ân tình mật ngọt
Níu lại tháng ngày đang vỗ cánh bay xa...

*

Đây rồi mùa yêu thương
Em ơi!
Chuông giáo đường ngợi ca Thiên Chúa
Sao khổ đau vẫn tang tóc nơi nơi
Vẫn lan tràn trên khắp nẻo quê hương
Vẫn đày đọa nhân gian, đầu hàng ác quỷ ?!

*

Đây rồi mùa yêu thương
Em ơi!
Hãy giữ giùm ta tấm lòng nguyên thủy
Hãy sưởi giùm ta giá rét muôn phương
Đường ta đi ngậm ngùi hoa dị thảo
Hại bụi vô hình vướng mắt cay cay

*

Đây rồi mùa yêu thương
Em ơi!
Tình ta chưa muốn cạn
Nồng nàn một thuở đam mê
Trên mái tóc điểm sương khó bề che giấu
Trong trái tim nghe chừng hấp hối
Thao thức
Đợi chờ
Hồn ngơ ngác lạc vào cung cứu rỗi

*

Đây rồi mùa yêu thương
Em ơi!
Đây rồi mùa yêu thương
Em ơi!

*

Kim Thành
December 2011



*
ĐONG ĐƯA CHỮ TÌNH

Cali Mồng Một trời mưa
Trên cây phượng tím đong đưa chữ tình
Trời mưa thiếu nắng bình minh
Trong tôi không thiếu bóng hình Người Thương

Kim Thành
Cali - Mồng Một Tết Nhâm Thìn 2012

Photobucket
ĐONG ĐƯA CHỮ TÌNH
*
Paris Mồng Một trời xanh
Rồng thiêng uốn khúc mây lành vây quanh
Ta đi tìm mối duyên lành
Đi hoài vẫn thấy bóng mình bơ vơ

Tôn Thất Phú Sĩ
Paris - Mồng Một Tết Nhâm Thìn 2012


19

Publié le 08/01/2012 à 19:12 par nhatlam Tags : paris blog gif france roman

Click for Paris, France Forecast Click for Los Angeles, California ForecastClick for Hanoi, Viet Nam Forecast

Paris - Los Angeles - SaiGon



18

Publié le 08/01/2012 à 18:56 par nhatlam Tags : roman image blog photo

 

 

 

Photobucket

 

HỠI NÀNG THƠ

Có những lúc thơ tôi bay đâu mất
Nàng bỏ đi đem theo hết mộng mơ
Để mặc tôi chờ đợi rất bơ vơ
Nhìn cây cỏ cứ trơ như sỏi đá

Tôi rầu rĩ tôi gục đầu năn nỉ
Nàng vẫn lạnh lùng xa tít mù tăm
Viết khô mực nằm nghe buồn hiu hắt
Phím gõ rồi lại xóa cũng như không

Nàng thơ hỡi đã trót là tri kỷ
Có dễ gì nàng vỗ cánh bay xa
Hình như đã hơn năm năm đấy nhỉ
Ta gặp nàng khi máu vỡ buồng tim

Ta gặp nàng một đêm hồn tơi tả
Rồi thương yêu rồi gắn bó tận cùng
Nàng đã đến cho ta niềm hạnh phúc
Những tháng ngày vàng ngọc bỏ ta đi

Nàng đã đến cùng ta nghe kể lể
Một phận đời qua dâu bể sơn khê
Bình minh rực rỡ, bóng xế chiều tà
Cơn gió lạ đem theo mưa và nắng

Ta nhớ quá nàng ơi ta nhớ lắm
Xin hãy về tắm lại ánh trăng xưa
Trả lại cho ta cánh diều tuổi dại
Tiếng sáo chiều vọng gọi cõi xa đưa

Trả lại cho ta phượng hồng sách vở
Những bâng khuâng những khắc khoải từng giờ
Trả lại cho ta ôi! vì sao lạc
Mắt biếc đong đầy tiếc nhớ khôn nguôi

Nàng thơ hỡi nếu có ngày vĩnh biệt
Không dỗi hờn không oán trách vu vơ
Trong huyệt lạnh nàng sẽ là trăng gió
Ru ta về với cát bụi mù xa.....

Kim Thành
July 2009

 

PPS-HỠI NÀNG THƠ
Thơ: Kim Thành * Nhạc: Mộc Thiêng * Ca sĩ: Mỹ Dung - Hoà âm: Giang Đông

 

 

HOÀNG ĐỨC TÂM DIỄN NGÂM

 

HỌP MẶT TÂN NIÊN THIÊN HỰU - JEANNE D’ARC TẠI LITTLE SAIGON – DEC 7, 2012

**



17

Publié le 28/11/2011 à 12:35 par nhatlam Tags : blog image 2010 roman

NINH HOÀ.COM - GIỚI THIỆU THƠ KIM THÀNH

HẠNH PHÚC VẪN CÒN ĐÂY

*

Reagan, Sebastien, Robbie, Oliver
Các con đã đến
Và đã khóc chào đời
Bằng những khúc trường ca đẹp nhất
Cho Bà nghe dòng tuôn suối chảy
Tiếng rì rào dội mát không gian
Các con đã cười
Cho Bà thấy trời vui nở rộ
Mùa xuân về rực rỡ muôn hoa

*

Reagan, Sebastien, Robbie, Oliver
Tên gọi đẹp như tình Thượng Đế
Ban hình hài đến với thế gian
Bốn đóa Hồng Ân thơm ngát hương lan
Dòng sữa Mẹ, máu của Cha chất ngất

*

Reagan lớn nhất
Ba mươi tháng tuổi đời
Mắt sáng ngời rõ nét thông minh
Hay khám phá những điều kỳ thú
Rồi vỗ tay tự tưởng thưởng một mình
Con thường nói " thương Bà nhiều lắm"
Cánh tay non ôm siết thật gần...

*

Sebastien đẹp tựa Thiên Thần
Hơn hai tuổi đã say mê sách vở
Con không biết gọi Bà, chỉ biết gọi Grandma
Nanny nói con giống Grandpa
Bà cảm động nhìn con vội vã
Bà nhìn hoài, ngờ ngợ kiếm không ra
Nhưng lạ lắm! Con là niềm vui khó tả

*

Robbie bốn tháng má đà phúng phính
Miệng hay cười muốn nói líu lo
Tiếng nói của con
Không có từ, không có ngữ
Bà hiểu nhiều, Bà ừ hử liên miên
Biển rộng sông dài bỗng nhiên giao cảm
Hồn Bà mềm theo giấc mơ xa

*

Oliver nhỏ nhất, an lành Tịnh Hải
Nét chấm phá, muôn màu diệu ngãi
Con là thơ, là điệu lý tuyệt vời
Trời New York bão tuyết tơi bời
Lòng Bà ấm...ấm vô cùng... con có biết?
Rồi chiều phi trường mắt Bà nghe ươn ướt
Xa Oliver Bà khóc một mình

*

Reagan, Sebastien, Robbie, Oliver
Bà đang nhớ các con
Nhớ tiếng khóc tiếng cười nghe như tiếng gọi
Ru lòng Bà, Hạnh Phúc đầy tay
Cám ơn Reagan
Cám ơn Sebastien
Cám ơn Robbie
Cám ơn Oliver
Và cám ơn cuộc đời
Đã cho Bà Hạnh Phúc hôm nay.....

*

Kim Thành
January 2010

Image du Blog tonthatphusi.centerblog.net


1 2 3 | >>> | Dernière page