Vở kịch Tiếng anh
Vở kịch Tiếng anh
Vở kịch Tiếng anh
Ngoc Hoang: wow, it’s a big school, Nam Tao, Bac Dau : what is the name of this school?
Bac Dau: Ngoc Hoang, There are 3 Tao quan over there. They are fromTienDienPrimary school. They want
to see you.
Tung Chi : My name’s Chi. I’m Tao Quan in education of Tien dien primary school
Ngoc Hoang : Can you say some thing about your school ?
There are 18 teachers in my school, they are young and nice.There are ten classrooms. There is an English
room, a computer room and a library
- Fair childhood
Tung Chi : Yes, sir. We earned about 9 million for poor students
NamTao : Really.
Tung Chi. : Yes, There are 28 gifts for poor students.
Thang: Yes, sir. My school is big and beautiful.There are many trees and flowers. That is a big garden. My
teachers and students grow many vegetables. We clean the floor every day. My school is always clean and
green.
- My students are good at singing and dancing.They can sing folk songs
Khanh Dan : Yes, sir . And there is a specicial show, Lay kieu by ………..Ha Linh
…..
Khanh dan: SS, stand up please, let’s sing and dance : Hello.
……………
- Ngoc Hoang : To day, I’m very happy. But it’s time to say good bye.
- Nam Tao, Bac dau, Tao Quan .Let’s sing : Good bye.
Minh Duc: Once upon a time ,there were six blindmen,they lived in a town in India.They thought they were
very clever.
Minh Duc: Every day, they argued with each other.One day,an elephant come in to town,the blindmen did’nt
know what an elephant looked like.But, they could smell it and they could hear it.
Minh Duc :The second man touched one of the elephant’s Tusks.
It’s felt smooth and hard and sharp.
Phuong Thao: “No, It’s not like a wall.An elephant is like a spear”
Anh Trang: “No ,an elephant is not like a wall,it is not like a pear ,either.An elephant is like a snake.”
Quang Duy: “No ,an elephant is not like a wall,it’s not like a pear or a snake ,either.An elephant is like a big
tree.”
Minh Duc :The fifth man touched one of the elephant’s ears.
Ngoc Mai: “No,No ,an elephant is not like a wall,it’s not like a pear or a snake or a tree.An elephant is like a
fan.”
Minh Duc :The sixth man touched one of the elephant’s tail.
Ha Linh:”You are wrong, “It’s not like a wall. it’s not like a pear or a snake or a tree or a fan.An elephant is like
a rope.”
Van Anh:”Huh you are not very clever.You didn’t feel the whole animal.you just felt part of it.But I know what
you are talking about .It’s an elephant .Ha ha ha ha. The sixblind man:”An elephant”
To : Dung , Phát
SCENE 1: at home
(Step mother and step sister go out, sit down. They look arrogant. (kiêu
ngạo))
Alice: I hate her, moooom. She is more beautiful.
Mother: Oh my dear, that’s not true. You are very beautiful.
Alice: Really? Hí hí hí hí hí.
Mother: (Talk to herself) oh, my God.
(Shout out) Cinderella, Cinderella!
(Cinderella runs out)
Cinderella: Yes, mom?
Mother: What are you doing? Look at the floor.
Cinderella: I’m sorry, mom. I’m carrying water. I will clean the floor now.
Mother: Quick!
Cinderella: Yes, mom.
(Cinderella cleans the floor, Alice looks at her mother and smiles)
Alice: Cinderella, I am hungry.
Cinderella: I’ll bring food for you.
(Cinderella gets a tray of food, Alice eats and spit out (nhổ ra) angrily (giận
dữ)
Alice: It’s so hot!
Mother: (Angry) Do you want to kill her? I will kill you, kill you
(beating)
Cinderella: I’m sorry. (Hic hic hic)
(Alice smiles satisfactorily)
“Loa loa loa loa. Everybody listen! The Prince is going to celebrate the
Women’s Day this evening. All girls are invited. Loa loa loa loa.”
Alice: (Happy) Mom, I will wear the yellow dress this evening. I will
be very beautiful. The Prince will choose me. Hí Hí Hí
Mother: Yes, and The Prince will ask you to dance.
Alice: (Look at Cinderella) But…
Mother: Ok, dear. She will not come.
Alice: Oh, I love you, mom.
(Mother looks at Cinderella)
Mother: Cinderella, you must clean every every little thing in this house.
You can’t come if not finished.
(Cinderella cleans and cries (khóc))
Cinderella: Hic hic hic
Fairy: Why are you crying?
Cinderella: I can’t go to the Festival. Hic hic hic
Fairy: Don’t worry. I will help you.
Cinderella: Really? Thank you.
(Fairy does magic with the stick (music), Cinderella spins (quay tròn) in (vào
trong)
(Music, the Prince is going around to find a girl. Alice waves to the Prince but
he doesn’t see her. Suddenly, Cinderella comes. The Prince sees her and gives
her his hand. They dance happily.)
(Alice points at Cinderella angrily (chỉ vào cô ấy giận dữ). Alice gets fainted
(xỉu))
Ai cũng có một cuộc đời, ai cũng có một câu chuyện, một số phận cần được trân trọng, cần được yêu thương
và thấu hiểu.
Everybody has a life, a story of life and a destiny which is necessary to be appreciated, to be loved and
understood.
Và giờ đây, chúng ta hãy cùng lắng nghe câu truyện về “Cô bé bán diêm” mà tôi tin chắc chắn rằng rất nhiều
người sẽ không cầm được nước mắt
And now, let’s hear “The little match girl” story that I believe everyone will cry.
Câu chuyện xảy ra vào một đêm Noel. Trời rét căm, tuyết rơi dày đặc và đêm tối sập xuống.
The story began at a night in Christmas Day. It was so terribly. Cold snow was falling, and it was
almost dark.
Cô bé bán diêm lang thang trên từng con phố, mời mọc từng người đi đường nhưng chẳng có ai đoái hoài đến
cô cả.
She wandered on every street, asked every one to buy her matches but no one care about her.
Khi bóng tối đã ngập đầy dần, cô dừng lại trước 1 thánh đường và nghe thấy tiếng thánh ca đang cất lên.
When the dark was getting darker, she stopped in front of the chancel and she was hearing a hymn.
Cô cảm thấy buồn khi cô nhớ lại khoảng thời gian hạnh phúc bên cha mẹ.
There, she was so sad when she remembered the happy time when she had her family.
Chuông nhà thờ vang lên, cô bé tiếp tục đi bán những que diêm cuối cùng. Cô bé nói với một người khách:
When the bell rang, she went on sell the last matches.
Cô lại bước tiếp và lần này, cô thấy 1 gia đình đang sinh hoạt bên nhau.
She walked away and this time, she saw a family. They looked after one another.
Hồng Nhi: “Hôm nay là Giáng Sinh, mẹ có món quà cho hai con đây. Hi vọng hai con sẽ thích”.
Hồng Nhi: “Today is Christmas Day so I have the gifts for both of you. Honey, I hope you like them.
Uyển Nhi: “Để chọn quà cho hai con ba mẹ phải dành cả buổi chiều đi khắp mọi nơi để mua đấy”.
Uyển Nhi: “Dad and mom have spent all the afternoon in many shops for the best choice for your
gifts”.
Liêm: “ Thật ấm áp làm sao. Con rất thích nó và con nghĩ đây sẽ là Noel ý nghĩa nhất đối với con”.
Liêm: “ It is so sweet, so lovely. I really like it I and I think it is a beatiful day for me.”
Trí: “Hai chúng con cảm ơn cha mẹ”.
Trí: “We like it, thanks dad and mom”.
Uyển Nhi: “Dạo này trên lớp hai con học hành sao rồi?”
Uyển Nhi: “How do you study at school”?
Liêm: “Con học tốt lắm ba. Cô thương con lắm”.
Liêm: “I’m always have good marks. My teacher really like me”.
Trí: “ Còn con thì cô mời vào đội văn nghệ của lớp, con còn đang phân vân muốn hỏi ý kiến gia đình mình”.
Trí: “My teacher invite me take part in art team but I don’t know. I want to ask mom and dad”.
Hồng Nhi: “Con nên tham gia đi. Ba mẹ rất ủng hộ con. Hồi trước mẹ cũng từng tham gia đội văn nghệ đấy”.
Hồng Nhi: “You should take part in that team. Me and your dad is so support you. I was in that team few
years ago”.
Cô ao ước mình cũng có được những chiếc áo ấm xinh đẹp như những đứa trẻ trong gia đình hạnh phúc nọ
và cô thèm khát tình yêu thương nọ nhưng không thể. Cô lại tiếp tục đi.
She wish she had family and she had clothes like them but she couldn’t. She moved on.
Cô thấy người phụ nữ nọ đang đứng một mình. Thế là cô tiến lại gần và mời mua diêm .
She saw a girl so she came up to the girl to sell the match.
Duyên: “Cô mua dùm cháu đi ạ”
Duyên: “Please, buy for me”.
Hạnh: “Tao không mua, ở đâu ra gớm chết đi được, thiệt là xui xẻo mà”
Hạnh: “No, I don’t want, get away, you creep! What a terrible!”
Không những chửi mắng, người này còn xô cô.
She wigged the little match girl and pushed her.
Cô bé nhặt lại những hộp diêm bị rớt trên nền đất và lại lầm lũi bước đi. Bỗng, cô thấy 1 gia đình đang ăn
cơm và chuyện trò vui vẻ.
The little match girl picked up her matches and went on. Next, she saw another family. They was
eating and talking so funny.
Son: “Năm nay gia đình ta đông đủ và vui vẻ quá”.
Son: “This year we have a good family reunion and we are so happy”
Nghĩa: “Noel năm nay ông chỉ có 1 điều ước là các con, các cháu thường xuyên về thăm ông bà và gia đình
ta luôn vui vẻ như thế này là ông mãn nguyện rồi”.
Nghĩa: “This Christmas, I’ve hoped everyone in our family come back home together regularly . We
have a full reunion today. I’m very happy”.
Hương: “Con đã chuẩn bị bữa cơm thịnh soạn mừng Noel rồi ạ”
Hương: “I ‘ve prepared dinner for Noel for everyone.
Tân: “Vợ anh thật là xinh đẹp và đảm đang quá chừng”.
Tân: “Oh my wife is so beautiful and the cooking is very good today.
My: “Con ước ngày nào cũng như vầy, yêu gia đình mình quá chừng”.
My: “I wish everyday would be the same joy like today, I love our family so much”.
Cô chợt nhận ra mình cũng đang rất đói nhưng cô làm gì có tiền mua đồ ăn? Rồi cô thấy một người đang ống
đang đứng 1 góc phố, vẻ mặt trầm tư nói chuyện điện thoại. Cô tiến lại gần nhưng chỉ nhận được cái xua
đuổi đầy lạnh nhạt của người đàn ông.
She realized that she was very hungry but she had no money to buy food for herself. Then, she saw a
men in the corner of the street, he was phoning to someone.
Thuận: “ Anh cho em xin thêm vài ngày nữa. Em sẽ cố thu xếp để có thể trả đủ tiền cho anh. Anh ơi em còn
mẹ già đang ốm nặng ở nhà. Em xin anh thương tình.
Thuận: “My brother, I begged you gave me some days. I will try to have enough money for you. My
old’s mother is sick. Pleaseeeee!...
Cô bé lại gần nhưng lại bị người đàn ông này xua đuổi.
She went there but the man chased away her.
Dường như bực tức chuyện gì, ông ta còn xô ngã cô thật mạnh. Đầu cô đập vào tường và cô lịm đi.
Apparently he got angry with her and he pushed her so strong. Her head hit on the wall and she passed
out.
Trong mơ, cô thấy bóng bà mình chợt hiện về. Bà nói:
Trường: “Mặc dù bà không còn nhưng tình thương bà vẫn luôn bên cháu, cháu hãy sống vì tương lai còn dài
lắm, không được gục ngã trước số phận, hãy mau đứng dậy và về nhà đi trời đã lạnh lắm cháu nhé.”
In her dreams, she saw her grandmother. Her grandmother said:
Trường: “Although I didn’t alive but my love always stands by you, you must be stronger because the
future is so long. Stand up to go home and never gave up. My sweet, it’s getting cold.
Duyên: “Bà hãy chỉ cháu cách để vượt qua khó khăn này, đừng rời xa cháu. Cháu cần bà. Cháu rất cô đơn
chốn này, bà cho cháu theo bà với”
Duyên: “My grandmother, please tell me how to weather the storm, don’t go. I need you right now.
I’m so lonely, please take me there with you.”
Nhưng bóng bà cô mờ dần rồi biến mất hẳn....
But her grandmother’s shadow was disappear.
Hai vợ chồng Vũ Nguyên còn trẻ nhưng hiếm muộn nên không có con. Họ luôn mong muốn có 1 đứa con để
họ thương yêu và chăm sóc cho họ lúc về già. Đêm Noel, họ đến nhà thờ để cùng càu nguyện, trên đường đi,
họ thấy cô bé. Động lòng thương, họ đón cô về nhà và chăm sóc.
Vũ and Nguyên had got married for a long time but they had no children. They were looking forward
to having childrent to look after and not be lonely at the old ages. At Christmas, they went to the
church to pray so they saw the little match girl.
Vũ: “Kìa, em nhìn xem. Có ai đó đang nằm bất động trên vệ đường kìa. Mình lại xem thế nào đi”.
Vũ: “Look at that! Someone is lying on the street. Let go there and see.”
Nguyên: “Mau lên đi anh”.
Nguyên: “Go, go quickly”.
They felt sorry for her so they took her to a doctor’s house and then took her to their house to take
care for her.
Khi được cho uống thuốc và dần hồi sức. Cô thấy lạ đối với nơi mình đang ở và hai người trước mặt nên bèn
hỏi.
When she woke up and got better. She felt so strange seeing Vũ and Nguyên and where she was in. She
asked.
Duyên: “Đây là đâu? Hai người là ai”.
Duyên: “Where am I? Who are you?
Vũ: “Vợ chồng ta đã cứu con khi thấy con nằm trên vệ đường. Cha mẹ con đâu rồi?”
Vũ: “We saved you when we saw you in the street. Where are your parents?”
Cô bé bèn kể cho họ nghe...Sau khi nghe xong.
She told her story to them....After Vũ and Nguyên heard.
Nguyên: “Nghe xong câu chuyện của con ta cảm thấy thương con quá. Đây chắc cũng là số trời cho chúng ta
được gặp con. Vậy hai chúng ta mong con sẽ về làm con của ta cũng vì ta không có con và để ta có thể giúp
con. Con thấy sao”?.
Nguyên: “Afer hearing your story, we are so sympathized to you. I think this is the God’s
arrangerments. I hope you will be my child because we don’t have any kid and we want to helpe you.
What do you feel?”.
Duyên: “Ôi, con thật không thể tin được những gì mình đang nghe. Con phải làm gì để cảm tạ được ơn hai
người đây”?
Duyên: “Oh, I can’t belive what I have heard. What would I do to thank you?”
Vũ: “Hãy gọi chúng ta là cha mẹ mau nào”
Vũ: “Just call us : daddy, mommy”
Duyên: “Ba...mẹ”
Duyên: “Daddy...mommy”
Không một ai ngay từ khi sinh ra đã được đặc quyền tận hưởng những thứ êm đềm một cách trọn vẹn, không
ai cả. Chúng ta có những câu chuyện của riêng mình, và chúng ta có quyền viết tiếp hoặc kết thúc. Nhưng
nếu vẫn cứ sống trên đời thì cứ mạnh dạn mà ước mơ đi, ngay cả khi ước mơ đó bị chôn vùi cùng vô số
những điều bí mật.
Nobody is perfectly born. Nobody I want to say that. Everyone has his or her own story. The most
important thing to remember is do I want to end or to begin my choice of dream. And someday the
dream itself will be burning brightly with it secret. The best is about to be.
KỊCH DORAEMON
-Mẹ Nobita: Nobi-chan, there's a call for you.
(Nobita! Có điện thoại)
Doremon:Who knows?
(Ai mà biết được)
-Nobita: Nothing.
(Không làm gì cả)
-Hi, Gian
(À, Chaien à?)
-Let's see...
(Để xem nào)
-Put on this stove pipe, eat coal and drink some water.
(Đội cái ống khói lên đầu, ăn viên than, và uống một ít nước.)
-All aboard!
(Xuất phát nào!)
Nobita tăng tốc độ hơn nữa, đến mức chạy qua chỗ Seko mà seko
không nhìn kịp
Vậy và Nobita và Chaien đâm sầm vào đống gạch là vỡ hết cả đống
gạch, và Chaien cũng bị thương tích đầy mặt.
-Nobita: Annother unpleasant season has come. (Lại một mùa đáng
ghét tới rồi)
~There'll be a Christmas party at Xuka's house again. (Lại có m ột
bữa tiệc Giáng sinh tại nhà Xuka)
~We'll have to do a parlor trick. (Lại phải chơi trò chơi tặng quà)
Nobita hỏi Doremon: Do you have any ideas? (Cậu có cách nào
không?)
-Doremon: I've already thought about it. (Tớ đã nghĩ đến việc đó r ồi)
~Read this book. (Hãy đọc cuốn sách này)
-Nobita: Every time I read it, I feel sad. (Lúc nào tớ đọc, tớ cũng
thấy buồn)
~So, what does this book mean? (Vậy quyển sách này muốn nói
điều gì?)
-Doremon: What? It is a true story. (Cái gì? Đây là một câu chuyện
có thực đó.)
~A man, who had gone back to the past from the future in a "Time
Machine", dropped a "Dream Match" and the girl pick it up.(M ột
người đàn ông trở về quá khứ từ tương lai bẵng "Cỗ máy thời gian",
đã đánh rơi "Hộp diêm ước mơ", và cô bé đã nhặt nó lên)
-Nobita: The things I want for this Chistmas. (Những thứ mà tớ cần
cho mùa giáng sinh này)(Nobita đã nhìn thấy một cái ô tô, một khẩu
súng, một xe tăng, và một cái ống nhòm)
-Let's see what my dad is going to give to me. (Thử xem bố định sẽ
tặng gì cho mình nào.)
-Bố Nobita: A, ha, ha. It's a secret until tomorrow morning.(À há, bí
mật cho đến sáng mai)
-Nobita: I want to know now. (Con muốn biết ngay bây giờ)
Nobita bật que diêm lên và thấy hiện lên một cái đồng hồ
-Bố Nobita: You won't oversleep anymore. (Con sẽ không bao giờ
ngủ dậy muộn nữa)
-Mẹ Nobita quát: Don't play with matches. (Đừng có nghịch lửa
nữa)
Ngay khi đó, trong ánh lửa Nobita nhìn thấy hiện lên một quả đấm,
sợ quá liền chạy vội đi.
Bố mẹ Nobita ở nhà
-Bố Nobita: It's very long time since we went to the movie. (Đã lâu
rồi mình không đi xem phim nhỉ.)
Nobita đang đi ngoài đường thì gặp một chú chó đực đang lim dim,
vậy là Nobita nhìn thấy trong ánh sáng hiện lên một chú chó cái.
-I see. Xuka ran a fever, so the party was canceled. (Tớ thấy Xuka
bị sốt và thế là bữa tiệc bị hoãn.)
-Doremon: Ahchoo! I'm sensitive to the cold, ahchoo! (Ắt chì, mình
chịu rét kém quá, ắt chì!)
-Nobita: Let's imagine lots of warm things. (hãy nghĩ đến thật
nhiều những gì ấm áp)
-Doremon: I know how the match girl felt. (Giờ mình mới hiểu cảm
giác của cô bé bán diêm)
-Nobita: I did it! (Làm được rồi!) (Nobita đang tập chơi trò tạo hình
bằng cách đan dây trên mười ngón tay)
~After lots of hard work, I've invented a new technique of cat's
cradle. I'll call it "A dancing butter-fly."(Sau khi tốn nhiều công
sức, mình đã phát hiện ra cách tạo một hình mới. Mình sẽ gọi nó là
"Con bướm bay nhảy")
-Nobita: Oh no! I'll never be able to make it again. (Không đâu, con
sẽ không bao giờ có thể làm lại nó một lần nữa)
-Bố Nobita: Act like a man! (Con phải chơi trò ra dáng đàn ông
chứ!)
~ I just bought you a soccer ball, but you let your friend keep using
it.................How miserable I am! (Mua cho quả bóng đá, nhưng con
lại để cho bạn mượn mãi............Cha thật buồn quá! Con ạ! )
Nobita cùng Doremon ra ngoài bãi bóng xem các bạn đang ch ơi,
nhưng mà...
-Nobita: I just don't like such barbarous games. (Tớ chẳng thích
chơi một trò chơi tàn bạo như vậy tẹo nào)
~Who decided what's boyish or girlish? (Ai là người quyết định thế
nào là nam tính, thế nào là nữ tính nhỉ?)
~Is there a law against boys from playing at cat's cradle? (Có cái
luật nào lại cấm con trai chơi trò đan dây thế nhỉ?)
~If all the boys were crazy for cat's cradle,...(Nếu như tất cả con
trai đều thích trò chơi đan dây,...)
~It would be a boyish game. (thì chắc đó sẽ là trò chơi nam tính.)
-Doremon: Let's give it a try. (Nào hãy làm thử xem nào)
-Chaien: What? Why not kick the ball back? (Sao không đá bóng
trở lại?)
-Những người khác: You shouldn't talk to him like this. (Cậu không
cần phải nói bạn ấy như thế đâu.)
~Year (Đúng rồi)
~You're a little too violent. (Cậu hơi bạo lực quá đấy.)
~That's right. (Đúng rồi.)
~Apologize to him. (Xin lỗi bạn ấy mau.)
-You shouldn't play such a violent game like soccer. (Các bạn
không cần phải chơi một trò bạo lực như bóng đá đâu)
~Why don't we play cat's cradle? I'll show you how to do it. (Tại
sao chúng ta lại không chơi trò tạo hình bằng sợi dây nhỉ? Tớ sẽ chỉ
cách chơi cho.)
-Các bạn khác: Hey Nobi-chan, you talk like a girl. (Ôi, bạn Nobita
nói giống kiểu con gái thế.)
~Yuck. Heh, heh, heh. (Khặc khặc, hô hô hô)
-Nobita: I don't like boys. I like girls. (Tớ ghét con trai lắm, tớ thích
con gái cơ)
-Xuka: Sorry, but I'm not interested. (Xin lỗi cậu, nhưng tớ không
có hứng thú)
-Wow, nice ball. Can I use it? (Ôi, quả bóng tốt quá. Cho tớ dùng
được không?)