Hân Chiàn
Hân Chiàn (韓戰; 1950 nî 6 goe̍h 25 ~ 1953 nî 7 goe̍h 27), mā kiò chò Hân-kok Chiàn-cheng (韓國戰爭) ia̍h Tiâu-sián Chiàn-cheng (朝鮮戰爭), tī Pak Hân mā hō-chò Chó͘-kok Kái-hòng Chiàn-cheng (祖國解放戰爭), sī chi̍t tiûⁿ hoat-seng tī Tiâu-sián Poàn-tó téng, Pak Hân (ū So͘-liân kap Tiong-kok chi-chhî) kap Lâm Hân (ū Bí-kok chi-chhî) chi-kan ê chiàn-cheng. Hân Chiàn ùi 1950 nî 6 goe̍h 25 hō Pak Hân chhim-ji̍p Lâm Hân khai-sí, sòa--lo̍h-lâi tī siang-hong pian-kài sī chē-chē tiûⁿ bú-chong chhiong-tu̍t. Lo̍h-bóe, Liân-ha̍p-kok (í Bí-kok ûi-chú) chhut-tōng kun-tūi chi-oān Lâm Hân; Tiong-kok chhut-tōng kun-tūi chi-oān Pak Hân, ah So͘-liân mā hō͘ Pak Hân chi-chhî.
Tiâu-sián Poàn-tó chó-ûi Bí-kok kap So͘-liân siang-hong Léng Chiàn ê chi̍t khoân, lâm-pak pī pun chò nn̄g ê chèng-hú. Lâm-pak siang-hong lóng seng-chheng ka-kī chiah sī Poàn-tó téng ê ha̍p-hoat chèng-hú, bô sêng-jīn kóng he sī éng-kú pian-kài. Tùi-li̍p tī 1950 nî 6 goe̍h 25 hō So͘-liân chi-chhî ê Pak Hân kun-tūi hāⁿ kòe pian-kài chìn-jip Lâm Hân ê sî-chūn, choán-piàn chò tōa kui-bô͘ ê chiàn-cheng. Liân-ha̍p-kok An-chôan Lí-sū Hōe phe-chún pēng cho͘-sêng kun-tūi, pang-chō͘ Lâm Hân lâi tùi-khòng Pak Hân. 21 ê Liân-ha̍p-kok chi-chō͘ Liân-ha̍p-kok kun-kūi, kî-tiong Bí-kok ê kun-sū jîn-oân chiàm 90%.
Hō-miâ
[siu-kái | kái goân-sí-bé]Tī Lâm Hân, it-poaⁿ iōng 625 ia̍h 6.25 tōng-loān (6.25 동란/動亂) lâi kóng chit tiûⁿ chiàn-cheng.
Tī Pak Hân, koaⁿ-hong ê chèng-sek miâ-hō sī Chó͘-kok Kái-hòng Chiàn-cheng ia̍h Tiâu-sián Chiàn-cheng.
Tī Tiong-kok, koaⁿ-hong ê chèng-sek miâ-hō hō-chò Khòng-Bí Oān-Tiâu Chiàn-cheng (抗美援朝战争), m̄-koh "Tiâu-sián Chiàn-cheng" kî-si̍t khah chia̍p teh iōng. Tī Hiong-káng kap Ò-mn̂g tē-khu, "Hân Chiàn" khah chia̍p sú-iōng.