Một kiểu *burlesque* vận hành cơ thể trong mối quan hệ với khung hình: màn ảnh, đường phố, chiếc xe, căn phòng. Trên nền tảng ấy, chuyển động không chỉ tự nhiên về không gian, hình thức, mà còn mang tính kịch—cận cảnh, thu phóng, biến mất, toàn cảnh—tất cả hòa lại thành một sự lạc lối sâu sắc, gần như *néo-réaliste*.
Cuối cùng, Truffaut đưa vào giọng nói của nhân vật chính, đặt nó lên trên bi kịch phi…